Các chuyên gia nhận định hôn thú cưng hoặc để thú cưng liếm lên mặt là thói quen tiềm ẩn nhiều rủi ro, có thể khiến cho người nuôi mắc một vài chứng bệnh truyền nhiễm.
Mối quan hệ của con người với thú cưng thế đổi đáng nhắc trong những thập kỷ gần đây. Theo tham khảo toàn diện được thực hiện ở Australia, 69% hộ gia đình có ít nhất một thú cưng. Người dân chi tầm khoảng 33 tỷ AUD mỗi năm để chăm sóc chúng.
Việc nuôi thú cưng có nhiều lợi ích sức khỏe thể dưỡng chất và tinh thần. Tuy nhiên, mỗi động vật đều tiềm ẩn các chứng bệnh truyền nhiễm đôi lúc truyền nhiễm lan sang người. với những người có hệ miễn dịch tốt, rủi ro là thấp. Song với phụ nữ mang thai, người có hệ miễn dịch kém, nguy cơ mắc chứng bệnh từ động vật cao hơn. Thói quen hôn thú cưng, để thú cưng liếm lên mặt cũng có thể là nguyên nhân khiến cho bạn mắc chứng bệnh.
Nghiên cứu ở Hà Lan cho xuất hiện một nửa số người nuôi cho phép thú cưng liếm mặt, 18% cho phép chó ngủ chung giường. Nghiên cứu không tương tự chứng minh 45% người nuôi mèo cho phép chúng nhảy lên bồn rửa bát trong bếp.
Các thói quen này, cộng với hôn thú cưng có thể tiến hành truyền nhiễm lan các chứng bệnh truyền nhiễm từ động vật sang người. Báo cáo năm 2011 cho xuất hiện một phụ nữ ở Nhật Bản mắc phải viêm màng não do nhiễm trùng Pasteurella multicoda, sau khi thường xuyên hôn vào mặt chú chó của mình. Pasteurella multicoda là loại vi khuẩn xuất hiện nhiều trong khoang miệng chó mèo. Trẻ nhỏ cũng có nhiều nguy cơ mắc chứng bệnh từ chó mèo, bởi các em thường đưa tay lên miệng sau khi chạm vào vật nuôi.
Một người phụ nữ đang hôn chó cưng. Ảnh: Freepik
Hiện có hơn 70 nguồn chứng bệnh truyền nhiễm truyền từ động vật sang người. đôi lúc, thú cưng mang chứng bệnh trông không ốm yếu, không có triệu chứng rõ ràng. Điều này khiến cho chủ nuôi dễ truyền nhiễm nhiễm hơn. Các loại vi khuẩn, virus hoặc ký sinh trùng có thể truyền trực tiếp sang người qua đường nước bọt, phân, dưỡng chất dịch cơ thể hoặc gián tiếp qua môi trường sinh sống, giường, đất, thức ăn hoặc nước mắc phải ô nhiễm.
Chó và mèo thường là nguồn truyền nhiễm nhiễm virus, vi khuẩn, nấm, ký sinh trùng sang người. Ở các khu vực lưu hành chứng bệnh dại như châu Phi và châu Á, chó là nguồn truyền nhiễm dại hàng đầu qua nước bọt. Chó cũng mang vi khuẩn Capnocytophaga trong miệng và nước bọt, có thể truyền sang người qua tiếp xúc gần gũi hoặc vết cắn. Đa số người dân không tiến triển chứng bệnh, tuy nhiên những vi khuẩn này đôi lúc truyền nhiễm nhiễm sang người có hệ miễn dịch yếu, dẫn tới chứng bệnh nặng, thậm chí tử vong. Đầu tháng 9, Australia ghi nhận một người phụ nữ tử vong 11 ngày sau khi nhiễm vi khuẩn ít gặp từ vết chó cắn.
nguồn chứng bệnh truyền nhiễm truyền từ mèo sang người thường qua khoang miệng hoặc phân, chẳng hạn chứng bệnh giardia, campylobacteriosis, salmonellosis và toxoplasmosis. Các chuyên gia khuyến nghị người dân rửa tay sạch, sử dụng găng tay mỗi khi dọn dẹp khay cát mèo. Mèo đôi lúc cũng có thể truyền chứng bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn Bartonella henselae gây nên ra qua vết cắn, vết cào.
Cả chó và mèo đều là ổ chứa vi khuẩn Staphylococcus vàng (MRSA) kháng methicillin, gây nên chứng bệnh tụ cầu vàng – là vấn đề y tế toàn cầu, một thách thức trong điều trị.
kèm theo chó và mèo, chim chóc, rùa, cá cũng có thể truyền chứng bệnh. Chim là vật chủ chứa vi khuẩn gây nên viêm phổi, dẫn tới chứng bệnh psittacosis. Việc tiếp xúc quá gần với rùa cưng có thể khiến cho người nuôi, nhất là trẻ nhỏ nhiễm khuẩn Salmonella.
Các chuyên gia không phản đối việc nuôi và tiếp xúc với chó mèo. Tuy nhiên, họ đề xuất các phương pháp có thể tiến hành giảm sút nguy cơ mắc chứng bệnh như rửa tay ngay sau khi chơi với thú cưng, sau khi dọn ổ, đồ chơi và phân. tất cả người không nên để vật nuôi liếm lên mặt hoặc vết thương hở; đồng thời cần thiết phải giám sát trẻ nhỏ khi chơi với thú cưng, hướng dẫn các em rửa tay ngay sau khi tiến hành điều này.
Thục Linh (Theo Conversation)